{My Lookbook} Turn me on


Can't believe that cold weather can last so long in a tropical city like Hanoi, I just feel like living in a giant refrigerator. I really miss the sunshine, beach and blue sky :(

Photobucket
Photobucket
Photobucket
Photobucket
Photobucket

Fur coat: From a vintage boutique
Red Scarf: Lark Boutique
Leather Bag: Carmule
Special thanks to Pan Crz for the beautiful pictures :X


Lunar New Year with colors

Those colorful stuffs really attract me.... So I make my blog biggggeeerrrr for those pictures, haha :X:X LET'S SAY GOOD BYE TO THE YEAR OF THE CAT ;)

Đi chợ hoa Hàng Lược, cũng không khí nhưng mà chẳng đông vui như những năm trước, chỉ thích mấy cái thứ màu mè này thôi :)). (Các bạn có để ý là blog mình đã toooooo ra không?). Bây giờ thì hãy chào tạm biệt năm con Mèo thôi :D

Photobucket
Photobucket
Photobucket
Photobucket

The prettiest Clemence I've ever seen


I first saw her as Chuck's French girlfriend in Gossip Girl season 4, and then I know her as a model. She's so pretty, lovely and cute. This editorial is one of the most beautiful editorials I've seen Clemence in, it reminds me of Miss Dior perfume campaign with the concept of the girl in the pastel dress, the balloons... Let's see how young and fresh she is.


Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Glamour UK February 2012 - Photographer: David Oldham Stylist: Sophie Cooper Hair: Lisa Eastwood Make-up: Lisa Eldridge Model: Clemence Poesy

Tet is coming to town

Lunar New Year (Tet) in HaNoi

Meaning of Vietnamese New Year


The festival which best epitomizes Vietnam's cultural identity is Vietnamese New Year or Tet.
“Tet” is the phonetic deformation of "Tiet", a Sino Vietnamese term which means "Joint of a bamboo stern" and in a wider sense, the "beginning of a period of the year". The passage from one period to the next may cause a meteorological disturbance (heat, rain, mist) that must be exercised by ritual sacrifices and festivities. There are many Tets throughout the year (Mid-autumn Vietnamese New Year, Cold Food Vietnamese New Year, etc.). But the most significant of all is "Vietnamese New Year", which marks the Lunar New Year.


Vietnamese New Year occurs somewhere in the last ten days of January or the first twenty days of February, nearly halfway between winter solstice and spring equinox. Although the Lunar New Year is observed throughout East Asia, each country celebrates Vietnamese New Year in its own way in conformity with its own national psyche and cultural conditions.
For the Vietnamese people, Vietnamese New Year is like a combination of Western Saint Sylvester, New Year's Day, Christmas, Easter and Thanksgiving. It is the festival of Purity and Renewal.


Vietnamese New Year Customs


1. Clean and decorate the home


Homes are often cleaned and decorated before New Year's Eve. Children are in charge of sweeping and scrubbing the floor. The kitchen needs to be cleaned before the 23rd night of the last month. Usually, the head of the household cleans the dust and ashes (from incense) from the ancestral altars. It is a common belief that cleaning the house will get rid of the bad fortunes associated with the old year. Some people would paint their house and decorate with festive items.


2. Literally means "getting new clothes"


This is often the most exciting part of the Vietnamese New Year among children. Parents usually purchase new clothes and shoes for their children a month prior to the New Year. However, children cannot wear their new clothes until the first day of the New Year and onward. The best outfit is always worn on the first day of the year.


3. Farewell ceremony for the Kitchen Gods (Ong Tao)


Seven days (the 23rd night of the last lunar month) prior to Tet, each Vietnamese family offers a farewell ceremony for Ong Tao to go up to Heaven Palace. His task is to make an annual report to the Jade Emperor of the family's affairs throughout the year.


4. Lunar New Year's Eve


However, in a literal translation, it means "Passage from the Old to the New Year". It is a common belief among Vietnamese people that there are 12 Sacred Animals from the Zodiac taking turn monitoring and controlling the affairs of the earth. Thus, Giao Thua (New Year's Eve)is the moment of seeing the old chief end his ruling term and pass his power to the new chief. Giao Thua is also the time for Ong Tao (Kitchen God) to return to earth after making the report to the Jade Emperor. Every single family should offer an open-air ceremony to welcome him back to their kitchen.


5. The Aura of the Earth
Giao Thua is the most sacred time of the year. Therefore, the first houseguest to offer the first greeting is very important. If that particular guest has a good aura (well respected, well educated, successful, famous, etc.), then the family believes that they will receive luck and good fortune throughout the year. The belief of xong dat still remains nowadays, especially among families with businesses.


6. Apricot flowers and peach flowers


Flower buds and blossoms are the symbols for new beginning. These two distinctive flowers are widely sold and purchased during Tet. Hoa Mai are the yellow apricot flowers often seen in Southern Viet Nam. Hoa Mai are more adaptable to the hot weather of southern regions, thus, it is known as the primary flower in every home. Hoa Dao are the warm pink of the peach blossoms that match well with the dry, cold weather from the North. Tet is not Tet if there is no sight of Hoa Mai (south) or Hoa Dao (north) in every home.


7. Giving away red envelopes (filled with lucky money)


This is a cultural practice that has been maintained for generations. The red envelopes symbolize luck and wealth. It is very common to see older people giving away sealed red envelopes to younger people. Reciprocally, the older ones would return good advice and words of wisdom, encouraging the younger ones to keep up with the schoolwork, live harmoniously with others, and obey their parents.
This greeting ritual and Li Xi is also known as Mung Tuoi, honoring the achievement of another year to one's life.


8. Making offers for the Ancestors


This ceremony is held on the first day of the New Year before noontime. The head of the household should perform the proper ritual (offering food, wine, cakes, fruits, and burn incense) to invite the souls of the ancestors to join the celebration with the family. This is the time families honor the souls of their ancestors and present the welfare of the family.
Vietnamese New Year Foods


One of the most traditional special foods for New Years (Tet) of Vietnamese is Banh Chung or sticky rice cake. Banh Chung is made of sticky rice, pork meat and green bean, every ingredient is wrapper inside a special leaf which calls Dong. Making the Banh Chung requires care and precision in every step. The rice and green bean has to be soaked in water for a day to make it stickier. The pork meat is usually soaked with pepper for several hours. Squaring off and tying the cakes with bamboo strings require skillful hands to make it a perfect square.


Banh Chung is a must among other foods to be placed on the ancestors’ altars during Tet holiday. In the old time, one or two days before Tet, every family prepares and cooks the Banh Chung around the warm fire. It is also the time for parents to tell their children folklore stories. Nowadays, families which live in villages still maitain making Banh Chung before New Years but the people in the city does not. They don't have time and prefer to go to the shop to buy it.


Source: Lunar New Year


Đường phố Hà Nội những ngaỳ này đông đúc và nhộn nhịp hơn mọi khi. Chỉ vài ngày nữa là Tết đến rồi, người ta tranh thủ hoàn tất những việc còn dang dở, sắm sửa cho gia đình....


Photobucket
Photobucket
Photobucket
Photobucket

PROM NIGHT

Each year we (students of Faculty of International Studies - Hanoi University) organize a party , this year this party was held on December 21, called Prom Night. This was, maybe the last chance that I can join a party like that as a student, gonna miss it :)). My dress is one of my designs for GIAGIA's Closet with galaxy inspiration. And my friends wear some beautiful dresses from Ballerina Drez.

Mỗi năm sinh viên trong khoa mình ( Quốc tế học - Đại học Hà Nội) có tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ với sự góp mặt của các sinh viên trong khoa, năm ngoái là vào Halloween còn năm nay thì vào ngày 21 tháng 12, ngay sát Giáng sinh với cái tên là Prom Night. Đây có lẽ là lần cuối mình được tham dự một bữa tiệc kiểu sinh viên thế này :)). Váy của mình là một trong những chiếc của GIAGIA's Closet còn váy của các bạn nữ khác thì từ Ballerina Drez nha.


Photobucket

Besides, you can watch the video here, still awkward somehow :))

My First time being a Wedding Planner

It was a very special day - 11.11.2011. And I was in charge of planning for a wedding party with close friends and family members of a very beautiful couple (mentioned HERE). The bride just wanted to have a small simple party in red theme so I made it with a lot of red roses. It was really a busy day, but also a really really happy day. (What a pity that I had trouble with my old laptop so all the data saved in this one had been lost, therefore I can only keep some photos that saved in my camera :(((((()

Ngày 11 tháng 11 năm 2011 quả là một ngày rất đặc biệt, đây là ngày đầu tiên mình trở thành một Wedding Planner và đảm nhiệm một tiệc cưới nhỏ cho hai anh chị Giang và Dương, bữa tiệc này dành cho gia đình và bạn bè thân nên chỉ có khoảng dưới 200 khách. (Ngày cưới chính đã có lần mình đề cập đến trong một entry trước đây). Chị Dương chỉ muốn làm một bữa tiệc nhỏ ấm cúng với tone màu đỏ mà chị thích nên mình đã chọn hoa hồng nhung làm loại hoa chủ đạo cho toàn bộ bữa tiệc. Cũng có một chút khó khăn khi tổ chức tại một nhà hàng không chuyên về tiệc cưới và rất tất bật khi chỉ có 2 người làm chính. Tuy nhiên đấy cũng là một ngày thực sự rất rất vui với thật nhiều cảm xúc và giúp cho mình có rất nhiều kinh nghiệm. (Tiếc là mình không thể giữ hết ảnh hôm đó do có một số vấn đề với cái laptop cũ :(((() Chân thành cảm ơn bạn Pan, người bạn thân thiết và cũng là cộng sự luôn sát cánh cùng mình, Pan cũng là người đã chụp những bức ảnh của mình luôn, hiiiiiiiii :X )


Photobucket

{Wedding Inspiration} Super cute Save The Date Video


Save the date- nói nôm na như một dạng lời mời, để người được gửi thông điệp chú ý đến ngày một sự kiện quan trọng diễn ra và thu xếp thời gian trước, được sử dụng với nghĩ chủ yếu là ngày cưới.

Ben & Mindy: A very very cute and amazing idea: a story line about a boy who sees a girl, girl then loses dog, boy save dog, boy marries girl. But in this case, dog meant date, haha. And then we have this one, this lovely video is sure to inspire you

Câu chuyện của Ben và Mindy được dựng lên từ một ý tưởng cực kì cực kì đáng yêu và mới mẻ, bắt đầu từ chuyện chàng gặp nàng, nàng đánh mất cún yêu và chàng đã tìm lại được nó, sau đó chàng lấy nàng, nhưng trong trường hợp này thì con cún lại là DATE - ngày cưới của họ. Ý tưởng cực độc đáo đúng không bạn?



Floriane & Mathias: They are really cute couple, I like the way they show their love to each other, very lovely and natural.
Cặp đôi Floriane & Mathias thì lại diễn xuất cực kì tự nhiên, mình đặc biệt thích cách họ bộc lộ tình cảm và thể hiện tình yêu cho nhau, rất dễ thương.



Stephanie and David:
The idea from a famous film Mr&Mrs. Smith is really not bad. And in this case, Mr & Mrs. Judy

Ý tưởng từ bộ phim đình đám Mr&Mrs. Smith quả thật không tồi chút nào, và trong trường hợp này thì không phải ông bà Smith nữa, mà là Ông bà Judy ;)




Jon & Amy


Scott & Teagan


Cảm xúc cho những ngày đông



Nếu bạn dạo một vòng những blog, bạn sẽ gặp những bài viết đồng cảm với tâm trạng của bạn hiện tại. Tôi hi vọng những dòng chia sẻ lại phía dưới cũng nói lên một phần nào đó cảm xúc trong bạn, theo một cách nào đó :)



"Gió mùa lại về. Chẳng phải mùa thu nên chẳng hương hoa sữa. Gió mùa đông không còn trong trẻo như câu hát Tháng Tư độ nào, cũng chẳng dịu dàng như tháng Mười ai đặt bên cửa sổ. Gió mùa đông khiến Người ta se lòng, trầm lắng và nghĩ suy nhiều hơn.

Thế rồi Người ta nhớ, nhớ mình là con gái. Và phía sau một cô gái là gì bạn biết không? Phía sau một cô gái là những nỗi nhớ xếp thành dãy…

Mỗi độ gió về Người ta lại khe khẽ đọc câu thơ tự viết, qua mấy mùa mà vẫn
chẳng đổi thay”

“Gió về ngang cửa sổ chưa anh

Ban công này em đứng đây ngóng đợi

Nơi xa nào người đưa tay hứng tới?

Bàn tay nào tự ủ ấm bàn tay?”

Rồi Người ta sẽ lại nghe “Đêm nằm mơ phố”, sẽ lại vu vơ “Tay em lạnh mùa đông”, sẽ lại mong “đêm xin bình yên nhé” và có giây phút lại “mơ như mình quên hết. quên đi tình yêu quá vô cùng”…

Mùa đông ơi xin nhớ cho rằng: Người ta chỉ là một cô gái! Một cô gái đã đủ lớn để …mong bé lại như ngày hôm qua…"

Little beautiful things of mine


Wanna see them?


Lace is my big big love and always one of favorite materials for my designs















Photobucket

Marie Antoinette - UK Tatler February 2012

I've just found a very beautiful and adorable editorial with the inspiration from Marie Antoinette....

PhotobucketPhotobucket

UK Tatler February 2012
"I´m having a Marie Antoinette moment!"
Photos: Yuval Hen
Stylist: Anna Bromilow
Hair: Keiichiro
Makeup: Lee Pycroft
Models: Hannah Haney & Holly F.
Source:TFS

Em là để yêu


Em là để yêu


« Phụ nữ là để yêu chứ không phải để hiểu »-
Shakespeare

Em sinh tháng 2. Anh sinh tháng 12. Em chào đời lúc mùa xuân. Anh biết khóc lúc đông về giá lạnh. Em chỉ quan trọng những điều cuối cùng. Anh đánh giá cao chuyện khoảnh khắc đầu tiên. Em thích viết, thích đọc, thích lặng thinh ngắm một ngọn cỏ quyến luyến giọt suơng mai. Anh máy tính, bàn phím,say sưa bàn chuyện Sarkozy lên làm thủ tuớng Pháp. Em luôn trốn chạy đám đông,tìm kiếm an bình trong những góc nhỏ vắng hoe thành phố. Anh nhiệt tình sục sôi tổ chức, hội đoàn,thấy bản thân hữu ích khi góp mình cho quần chúng. Em tỉ mỉ chuyện bếp núc, chuyện ăn mặc. Anh ăn gì cũng đuợc, mặc gì cũng xong. Em đanh đá, bốc đồng, kiêu kì và ngạo nghễ. Anh thân thiện, hiền lành, điềm tĩnh, lừng lững cái tôi của thứ từ điển ghi là quân tử. . .

Em độc lập đến buớng bỉnh.

Anh độc lâp đến nhẫn tâm.

Em và anh. Hoạ chăng điểm giống nhau duy nhất chắc là cùng thích “tiền” thôi anh nhỉ! Bằng chứng à? “Cool” là đứa con của hai chúng ta đấy còn gì!

Thực ra em và anh đã từng yêu nhau. Yêu đến mức từ “nhiều lắm” cũng chưa chắc đủ mạnh để diễn tả hết đuợc. Lúc thì như những đứa trẻ mới lớn, tập toẹ tìm tòi. Lúc lại như hai kẻ trốn nhà đi tình tự, hừng hực khát khao. Lúc bình thản thanh bình như cặp vợ chồng ân nghĩa đời đời kiếp kiếp. Nhiều năm như thế. Em dỗi anh chiều. Anh giận, em khinh khỉnh, em khóc, em giậm chân đành đạch như đứa trẻ. Anh thua. Cũng đuợc nhiều năm như thế cho đến lúc anh bảo “mình lấy nhau em nhé!”.

Thế là bỏ nhau. Ngày mình chia tay, như là có bão. Đùng đùng. Đoàng đoàng. Áo giáp bao bọc tình yêu trái cực của chúng ta vỡ. Hay tim mình đang vỡ. Chỉ có anh biết của anh. Em biết của em. Có ai chịu cùng thốt ra đâu mà biết chung phải không anh?

Anh cầu hôn cổ điển. Tức là hoa hồng đỏ, ăn tối lãng mạn và nhẫn kim cuơng. Em sung suớng, bất ngờ, và đột nhiên lần đầu tiên thấy xấu hổ truớc anh. Líu ríu uống sạch ly ruợu đỏ làm hai má bừng bừng đến ngô nghê.

Anh nắm lấy tay em thủ thỉ “Em sẽ là cô dâu đẹp nhất. Là nguời vợ tuyệt vời của anh!Rồi mình sẽ có những đứa con, sẽ cùng nhau trang trí phòng cho chúng, yêu thuơng chúng. . . ”

Em ngất ngây.

Anh tiếp “Anh sẽ đưa em đến bất cứ đâu. Hôn em mỗi buổi sáng khi em thức giấc. Đón em mỗi tối ở Cool. Mình sẽ thuê thêm nguời làm em nhé, để em còn có thời gian nghỉ ngơi, thỉnh thoảng đi chùa với mẹ. . . ”

Em ngắt ngang “Mẹ em không đi chùa bao giờ anh ạ!

-Đi với mẹ anh chứ.

-À vâng, mỗi rằm với mùng một em sẽ đến đón mẹ đi.

-Sao lại là đến đón?-Anh lộ chút ngạc nhiên dịu dàng-Chúng ta sẽ sống chung với bố mẹ chứ em. Anh là con trai cả trong nhà, phải có trách nhiệm phụng duỡng bố mẹ mà”

Em nhìn anh ái ngại xen lẫn. Anh vỗ về em “Sẽ ổn thôi mà. Bố mẹ anh không quá khắt khe đâu!”

Em càng hoang mang tợn. Em vốn bất cần như thế, đỏng đảnh như thế, em đi làm dâu thế nào? Em thích tự do. Em muốn chúng ta có ngôi nhà của riêng chúng ta, nơi em có thể chạy xồng xênh thẳng từ phòng tắm, thân thể nồng nàn mùi cỏ và âm ấm uớt mà hôn anh còn lấm lem bụi phố phuờng. Nơi em có thể vô tư buớc chập chân trong váy ngủ mỏng tan, tóc vấn cao từ phòng này sang phòng khác, nơi em có thể tự do nghe nhạc và rú rít theo như lên đồng lên dại. Nơi em có thể quấn lấy anh bất kì góc nào, bất kì vị trí nào, bất kì cảm giác nào. . .

Anh buồn bã “Sao em ích kỉ thế?

-Tự do yêu thuơng anh. Tự do sống với anh là ích kỉ à?

-Em không yêu anh nhiều như anh nghĩ!Em chẳng thể hi sinh những chuyện cá nhân cỏn con vì anh sao?

Em trâng tráo ngó anh với đôi mắt ầng ậc nuớc. Em tung ghế bỏ đi. Cánh hoa hồng rơi lả tả xuống sàn. Như những bệt loang lổ lớn.

Vậy là chúng ta chia tay.

3 tháng. Rồi 6 tháng. Anh chỉ còn thỉnh thoảng tạt qua Cool ngó chừng chừng xem khách khứa, thỉnh thoảng đưa mắt chào em đang tỉ mẩn xào xào nấu nấu sau lớp kính. Có lần em bắt gặp anh đứng khoanh tay thật lâu quan sát em. . . như ngày xưa cũ. Em bần thần cắm nhầm hoa ớt vào bát canh. Mấy giây sau ngẩng mặt lên mỉm cuời với anh xa lạ.

Rồi 9 tháng. Anh dắt bạn gái mới đên thăm quan. Anh lựa lúc chiều chiều, giờ em không ở quán. Anh ngại em ? Khổ thay, hôm ấy em lại ở đó mải miết cho một thử nghiệm với nếp và thịt cua. Bạn gái mới của anh gầy gầy, cao cao, tóc dài dài, da trắng trắng, nói chuyện nhỏ nhẹ và thân mật. Anh hai tay đút túi, đứng dựa nhẹ vào cửa « Đây là Vân, bạn gái anh. »

Bạn gái anh nhanh nhảu « Đây chắc là Y Ly rồi, cô bạn đồng sự xinh đẹp của anh đúng chưa ?-Rồi cô ấy tiến đến sát cạnh em vồn vã-Ly đang làm gì đấy, có cần tớ giúp không ?

-Bạn đứng ra chỗ kia đi không bẩn đấy !-Em gay gắt.

Ôi ! Chắc là lúc đó em đã làm bạn gái anh tiu nghỉu. Cô ấy lủi thủi phất phơ đi dạo quanh quanh.

Anh vẫn đút tay vào túi quần, ghé sát tai em thầm thì rất khẽ « Này, em ghen đấy à ? »

Em mà thèm ghen với anh ? Ừ, mà cứ cho là em ghen đấy, anh liệu có bỏ cô ta mà mua nhà cuới em hay không ?

Anh không. Ngàn lần không. Cả đời này cũng không. ANh nhỉ ?

Rồi 12 tháng. Đúng ngày 14 tháng 10, ngày chúng ta yêu nhau. Anh đám cuới. Đãi tiệc linh đình. Bánh cuới đích thân em làm tặng. Cô dâu duyên dáng. Chú rể lịch thiệp. Bố mẹ hai bên hỉ hả. Chỉ có em. Chỉ có em. . . Đêm đó, em về Cool, thắp nến dọc quầy bar. Pha một ly Caipirovka cho anh. Một Green Girl cho em. Bật bản Save me from myself tới lui lui tới và khe khẽ nói « Chúc mừng sinh nhật ! ».

Rồi 1 năm 3 tháng. Hôm đó chúng ta đãi tiệc sinh nhật cho Cool. Bạn bè đến rất đông. Vợ anh không đến vì. . . chẳng biết. Thỉnh thoảng cô ấy có đủ thẩm quyền và vị trí để ghen với . . . em là cũ xưa. Mà em thì cũng chẳng bao giờ hỏi han quá mức nếu ai đó vắng mặt. Ngoại trừ anh của ngày hôm qua. Em quá chén. Lâng lâng quá mức. Lúc khách khứa tan hết, em đã say vật say vã. Mà em say thì khóc. Như cuồng phong. Em đánh anh thình thịch vào lồng ngực vấn vuơng mùi Allure đã bao lâu rồi em xa vắng. Em cắn anh. Em vuốt ve khuôn mặt anh. Em hôn anh. Dồn dập. Tới tấp. Chúng ta quấn lấy nhau trên ghế xô pha, trong ánh sáng mờ mờ của đèn đuờng hay hắt. Chúng ta say. Chúng ta quên hết đã là nửa đêm. Quên hết vợ anh. Cả bố mẹ anh, bố mẹ em. Quên chuyện mua nhà, chuyện sống chung, chuyện đám cuới, chuyện chia tay. Chúng ta lại là của nhau như 1 năm 3 tháng truớc đó.

Sáng hôm sau, em thấy mình cuộn tròn trong tay anh duới lớp chăn xốp bông ở nhà. Em vùng dậy sợ hãi. Anh hôn lên lưng em. Âm ấm.

“Em đã làm gì thế này?

-Mình cứ thế này em nhé!”

Em quay lại nhìn anh. Nụ cuời 1 năm 3 tháng. Thân hình 1 năm 3 tháng. Vòng tay 1 năm 3 tháng. Nụ hôn 1 năm 3 tháng. Nhưng lí trí kia đã khác. Đã là lí trí của nguời đàn ông có vợ.


Người lớn cô đơn


“Nhiều năm sau này, bạn trở về bên tôi

Nỗi bất an tràn ngập đôi mắt của bạn

Nhìn tôi rồi nói với tôi

Phải chăng bạn vẫn tin vào câu chuyện cổ tích

Bạn đã từng nói với tôi rằng mọi con tim đều cô đơn

Mọi con tim đều mỏng manh, đều khát khao được chạm vào

Nhưng con tim bạn đã mãi bùng cháy

Mãi mãi chẳng chùn bước…

Càng trưởng thành càng cô đơn, càng khôn lớn càng bất an

Cũng không thể không thấy đôi cánh mộng ước bị bẻ gãy

Cũng không thể không phá bỏ lời tự vấn xưa kia

Ánh mắt hồn nhiên của bạn đã đi đâu mất rồi?

Càng trưởng thành càng cô đơn, càng khôn lớn càng bất an

Cũng không thể giang rộng chiếc dù bảo vệ của bạn

Rồi đột nhiên nhận ra rằng con đường tương lai chẳng bằng phẳng

Lẽ nào nói sự đổi thay này là tất yếu…”

(Lời bài hát Càng trường thành càng cô đơn của Milk@ Coffee)

Buổi sáng tỉnh dậy trong tay anh. Em đã thực sự hoang mang. Lời anh nói “Mình cứ thế này em nhé!” càng khiến thế giới xung quanh chao đảo bội phần.

Anh. Người đàn ông một năm ba tháng trước đây đã từng là của em, chỉ từng là của riêng em, đã từng khiến em nghĩ dù thế giới có vụn vỡ thì em cũng không thể nào thôi yêu anh, giờ đang ở ngay cạnh em với vòng tay rộng mở và nụ cười ấm áp nguyên vẹn như ngày đầu tiên. Nhưng giữa chúng ta, trong căn phòng không hề thay đổi gì, là cả một lớp sương mù giăng kín. Anh ở bên kia. Em ở bên này. Nhìn thấy nhau mà như cả đại dương nổi bão. Mênh mang.

Em. Trái tim bắt đầu rơi lệ. Chỉ cần nhìn thấy anh, chỉ cần nghe giọng anh nói, tiếng anh cười. Là trái tim đã bắt đầu rơi lệ. Em lắng nghe người ta nói với nhau những câu chuyện có anh trong đó để biết bây giờ anh thế nào, hạnh phúc ra sao, người phụ nữ mà anh đã lấy làm vợ xinh đẹp giỏi giang và chăm sóc anh đến chừng nào. Em giả vờ thờ ơ vô cảm nhưng thực sự bất cứ nơi đâu anh đi qua, bất cứ người nào anh đã gặp, em đều muốn một lần được nghe người đó kể cho em nghe về anh, bất cứ là chuyện gì, chỉ cẩn có tên anh trong đó cũng đủ để xoa dịu nỗi nhớ trong em. Người ta bảo nếu bạn thực sự yêu một người nào đó, bạn hãy khóc thay vì để cho người đó khóc. Và em nghĩ mình đã thực sự rất yêu anh. Khi anh muốn ra đi, khi anh nói tự do sống một mình là điều mà anh chỉ mong muốn bây giờ. Em đã cố gắng tôn trọng nó. Em giữ nước mắt lại cho riêng mình, ngày, đêm, em tồn tại âm thầm cùng chúng khi mà anh, cả thế giới của em đột ngột ra đi. Chỉ vì em đã nghĩ. Em có thể yêu anh hơn cả bản thân mình. Em đã chỉ có thể nghĩ như thế.

Buổi sáng muộn. Mặt trời lên cao rực rỡ. Phía bên kia cửa sổ ắt hẳn là cả khung trời ngột ngạt ồn ã. Em quay lưng về phía anh, tựa mình vào bệ cửa, những ngón tay khe khẽ đẩy nhẹ tấm rèm. Em nhìn xuống góc phố còn thưa thớt người. Cô ấy đã đứng đấy, hao gầy, mắt ngước nhìn về phía cửa sổ căn nhà nơi em và anh đang ở đấy. Em giật mình sợ hãi, buông tấm rèm đột ngột, áp sát vào tường, nhìn anh run rẩy. Em không thể nói nên lời, chỉ biết chăm chú nhìn anh.

Anh bước xuống giường, vừa đưa tay vuốt lại mái tóc vẫn còn lộn xộn, vừa tiến về phía em. Anh vén nhẹ những lọn tóc mai lòa xòa đang phủ trên trán em, rồi dịu dàng véo hai bầu má em “Em làm sao thế?”. Những cử chỉ thân quen mang trong mình kí ức của một năm ba tháng này khiến một lần nữa đứng trước anh mà lòng em chênh chao lảo đảo. Mắt em đã bắt đầu ầng ậc đớn đau, chỉ cần anh gần em thêm chút nữa thì tất thảy chúng sẽ trào ra như cơn lũ. Một khoảng thời gian dài như cả thế kỉ, em nhìn vào mắt anh. Anh nhìn vào mắt em. Có tình yêu nào ràng buộc giữa chúng ta không anh?

Em lách mình ra khỏi vòng tay anh, đi thẳng vào buồng tắm, vừa đi vừa nói “ Thôi anh về đi, muộn rồi…”. Em biết, chỉ cần em nói thế là đủ để lúc trở ra, anh vĩnh viễn sẽ không còn ở đấy nữa. Anh. Người đàn ông em yêu. Luôn biết yêu bản thân mình trước tất cả mọi điều.

Những ngày tiếp theo trở nên dài dằng dẵng như những ngày đầu tiên mới chia tay. Em lại cảm thấy mình lạc lõng và không biết mình đang thuộc về nơi nào nếu không thuộc về anh. Em không biết mình sẽ cố gắng vì điều gì nếu như từng phút từng giây không được quan tâm và yêu thương anh. Bầu trời chưa bao giờ thôi màu xám, những con đường chúng ta đã đi qua, những câu chuyện kinh khủng về thế giới mà chúng ta đã cười lăn lộn với nhau, nụ hôn dài của anh, cái nắm tay siết chặt của anh lúc dẫn em băng qua đường, lòng nhiệt tình của anh mỗi khi giải thích cho em điều gì…Tất cả chúng cứ bám dai dẳng lấy em. Có lẽ bởi vì trong thành phố này, mùa hè chưa bao giờ dứt cả.

Một ngày đầu tháng, vợ anh xuất hiện ở Cool. Cô ấy rạng rỡ tiến về phía em. Sự tự tin của cô ấy khiến em hơi chùn bước. Em chưa bao giờ nói chuyện nhiều với cô ấy mặc dù đã không ít lần anh đi cùng vợ đến đây. Đến để giới thiệu với mọi người, với em. Đến để kiểm tra hoạt động của cửa hàng. Đến chỉ để đến, không cần mục đích, không cần khởi đầu lẫn kết thúc. Có phải chính vì thái độ thờ ơ bất cần của em đã khiến anh đủ tự tin đến vậy? Em không rõ, chỉ biết hôm nay cô ấy đến đây một mình, mạnh mẽ đứng trước em, nhẹ nhàng pha lẫn một ít phấn khích, cô ấy bảo “Y Ly có khỏe không? Lâu lắm mới gặp nhỉ! Thứ bảy này là sinh nhật mình. Mình muốn tổ chức một bữa tiệc ở đây, mình đã hỏi ý kiến anh K rồi, Y Ly giúp mình được không ?”

Em. Có đôi lần trong lúc mệt mỏi đến kiệt sức vì nhớ anh đã tự hỏi có phải chăng bản thân mình đã sai khi miệt mài yêu anh đến thế? Phải chăng bản thân mình đã quá yếu đuối và dại dột khi tin rằng chỉ cần nhìn thấy anh hạnh phúc và mạnh khỏe là đủ để mỗi buổi sáng thức dậy có đủ sức lực bước ra phố và mỉm cười những nụ cười trống rỗng?

Anh. Và một năm ba tháng của chúng ta, anh có còn nhớ được điều gì?

Khi cô ấy đứng trước mặt em và nói đã hỏi ý kiến anh rồi để nhờ em tổ chức sinh nhật cho cô ấy ở Cool, em biết một năm ba tháng đó hoàn toàn không có chút ý nghĩa nào với anh. Và em, trong suốt quãng thời gian sợ hãi ngày mai đã chỉ sống bằng niềm tin và ảo tưởng của chính mình. Em gật đầu đồng ý với cô ấy.

Đó là một bữa tiệc ồn ã và xinh đẹp. Cô ấy quấn lấy anh ở khắp nơi. Tất cả mọi người đều nói. Đều cười. Đều lộng lẫy. Cool rộn rã suốt đêm. Em không bỏ đi đâu cả, tận tụy và chu đáo với bữa tiệc cho đến phút cuối cùng. Em tránh nhìn vào mắt anh. Em tránh nhìn vào hiện thực. Vì hiện thực thì quá xót xa. Vì hiện thực thì tàn nhẫn. Mà em cho đến tận lúc này đến cả hơi thở cũng nhọc nhằn yếu ớt. Mọi người lần lượt ra về. Anh và cô ấy mỉm cười cảm ơn em rồi nắm tay nhau đi khuất. Trong lúc đang khóa cửa, em nhận được tin nhắn của cô ấy. Những dòng chữ không có dấu nhưng ẩn đầy kim nhọn bên trong. “ Cảm ơn Y Ly nhé! Có những thứ được diễn ra ở thanh thiên bạch nhật, được mọi người chứng kiến vẫn hơn những thứ phải che giấu ấp ủ bên trong phải không? Ngủ ngon nhé!”

Em bấu chặt lấy thanh cửa sắt. Đêm tháng mười một còn ngai ngái mùi hơi đất sau mưa. Tình cảm nào vốn dĩ cũng đáng thương. Tình cảm nào vốn dĩ cũng đáng trân trọng. Nhưng tình cảm nào cũng có thể đẩy bạn rơi xuống vực thẳm và khiến bạn tin rằng bạn chính là kẻ khờ dại nhất trần gian. Em không còn nhớ rõ mình đã ngồi ở bậc cửa bao lâu. Mưa đổ xuống ướt sũng. Bờ vai em nặng trĩu yêu thương.

Phố lập lòe. Một chiếc ô tô phóng qua khiến nước bắn lên tung tóe. Em bất giác thấy thương mình ghê gớm. Em bất giác thấy giận cô ấy, giận anh, giận cả thế gian này hà cớ gì mà đày đọa em đến thế ngay cả khi em đã sẵn sàng vì anh mà khóc âm thầm. Em rút điện thoại nhắn tin cho anh. Em viết “Em nhớ anh lắm!”. Em nhớ anh thật. Em nhớ anh đến phát điên. Em không hề nói dối. Chỉ là lần này là lần đầu tiên em nói với anh. Và em nói với anh không phải vì em muốn anh biết (vì chắc chắn là anh đã biết), mà bởi vì em muốn một lần được thương chính thân mình.

Thói quen dẫn em về đến nhà. Anh đã đứng ở đó. Em nhìn thấy cô ấy thấp thoáng ở góc đường. Trong một khoảnh khắc không kịp suy nghĩ, em chạy về phía anh. Em ôm lấy anh thật chặt. Nước mắt em vỡ òa. Anh hiền từ lau nước mắt cho em. Em hôn anh. Mở mắt. Em nhìn thấy rõ cô ấy dưới ánh đèn vàng vọt, hai tay ôm mặt bất động. Tim em nhói lên. Em khẽ đặt tay lên ngực anh. Không có nhịp đập nào vội vã cả. Em ngước mắt nhìn anh đầy sợ hãi. Làm thế nào để có thể bình tĩnh tuyệt đối mọi lúc như anh? Trong một khoảnh khắc bất an, em đã cố yêu bản thân em trước hết. Nhưng để yêu mình mà trở nên tàn nhẫn lại càng khiến trái tim em thêm đau. Em quay bước đi. Bỏ mặc anh. Bỏ mặc tiếng anh gọi tên em không dứt. Em cứ thế lầm lũi bước đi. Không một phút giây nào ngoảnh đầu trở lại…

Có ai đó đã nói “Học được cách yêu chính mình là tình yêu lớn nhất.” Tháng mười hai gõ cửa. Em vẫn chưa thể thôi ngừng khóc, ngừng nhớ anh, ngừng lo lắng cho anh. Nhưng trong lòng mình, em biết rõ em đã không còn muốn tiếp tục yêu anh nữa. Tình yêu này có thể sẽ không chết hẳn, sẽ mất một năm năm năm hay mười năm để khiến em ngừng day dứt nhưng hơn bao giờ hết em đã thôi không còn muốn yêu anh nữa. Em đã không còn muốn yêu anh nữa.

1.12.11

For My Stranger. And a part of my pain.

Tác giả: Phan Ý Yên

Nguồn: Bình Minh Mưa


Vietnam Next Top Model Season 2 2011 - Final

Vietnam Next Top Model (VNTM) has come to the final on last Sunday, a special honor in the big finale is the presence of Tyra Bank, "big mama" of Next Top Model show. The big difference between VNTM and ANTM is that the final round is live on TV, exactly a live show. Although it was prepared carefully, still, the show seemed to be slow and the comments of Vietnamese judges were so-so. I'm totally excited to see Tyra on TV and listen to her comments for the candidates.
+ For Tra My: cute and warm girl, the girl that every girl wants to be
+ For Le Thuy: she has the appearance of a model, also the sexiness, and every woman wants to buy what she wears.
+ For Hoang Thuy - The winer: very high fashion, couture
And let's see some images of the final round as well as some beautiful photos of the whole season


PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket

{SHOPPING REVIEW} THINGS - Hanoi

Come to Things in a cold day, this café seems to be formed for more than just a common place to drink, but it is also a boutique that sell clothes, accessories and decorative items.

Bước đến Things trong một ngày đầu năm lạnh giá, quán café này dường như được lập nên với nhiều mục đích hơn chỉ là một địa điểm thông thường để uống cà phê, mà đây còn là một cửa hàng bán trang phục , phụ kiện và đồ trang trí.


Photobucket

*Location and Decoration (Địa điểm và bày trí shop): 9,5/10

Located on Hang Mam Street, very close to the old town center with wide and very low sidewalks (I especially like the low sidewalk since nobody wants to "climb" when they go shopping). The street is not too crowded, noisy as other streets in the center of the city are, and this kind of location is very hard to find in Hanoi.

The glass windows cover the front of Things, simple in a western style, inner space divided into two areas, one to display items to be sold and one is the café. Layouts are quite simple and clear.

Nằm ở mặt đường phố Hàng Mắm, rất gần với trung tâm của khu phố cổ với vỉa hè cũng thuộc loại rộng và rất thấp (tôi đặc biệt thích những nơi có vỉa hè thấp vậy bởi chẳng ai muốn phải phi xe “leo dốc” khi đi shopping cả đâu nhỉ). Con phố cũng không quá đông đúc, ồn ã như những phố trung tâm và quả thật một vị trí mặt đường với mặt tiền rộng và vỉa hè đẹp thế này thì ở Hà Nội thật hiếm hoi.

Những ô cửa kính trải khắp mặt tiền của Things, giản dị một vẻ rất Tây, bên trong chia làm 2 gian rõ rệt, gian ngoài để bày đồ bán và gian trong là café. Bố trí bên trong khá đơn giản và thoáng.

Photobucket

*Boutique’s identification (Bộ nhận diện của cửa hàng): 8/10
Just take a look and you can see the logo is very simple with two colors and stitching needle, probably because the characteristics of items here are handmade and designed. However, this simplicity seems not to make the outstanding recognition of Things, at least for the one who like colorful stuffs like me. However, it can be a plus for those who prefer simplicity.

Nhìn qua cũng đủ thấy logo của Things khá đơn giản với hai màu và hình ảnh chiếc kim khâu, có lẽ do đặc điểm của đồ ở đây là handmade và thiết kế. Tuy nhiên sự đơn giản này có lẽ khiến cho bộ nhận diện của Things chưa được nổi bật cho lắm đối với một người thích màu mè như tôi. Tuy nhiên có thể với những người thích sự giản dị đấy lại là một điểm cộng.

Photobucket

• Style and Quality of the products (Chất lượng và phong cách đồ): 19/20

My main goal is to write about fashion shopping, so I will not comment on drinks or decoration stuff here, the main focus is on fashion and accessories.
- In term of clothing, there are designed items combined with imported items. The designer is very clever in combining materials and textures in simple, feminine and classic style. This harmony can satisfy the requirements of even demanding customers.
- In term of accessories, a special point is vintage bags and shoes. I'm referring to “vintage” in standard and pure sense of it, not items that newly produced with retro style.
However there is a small minus point, this place would be much more attractive if there were more items.

Mục đích chính của tôi là viết về mua sắm thời trang, nên tôi sẽ không bình luận về đồ uống hay đồ trang trí ở đây, tập trung chính vào thời trang và phụ kiện.
- Về trang phục, đồ ở Things là đồ thiết kế kết hợp với đồ nhập. Người thiết kế rất khéo léo trong việc kết hợp chất liệu và hoạ tiết theo phong cách cổ điển, nữ tính, đồ nhập cũng được chọn lựa kĩ về chất liệu và kiểu dáng. Sự hài hoà này có thể thoả mãn yêu cầu của cả những khách hàng khó tính.
- Về phụ kiện, điểm đáng lưu ý ở Things là giày và túi vintage, tôi đề cập đến vintage theo nghĩa chuẩn và thuần tuý của nó, không phải dạng đồ mới sản xuất mang phong cách cũ mà đồ được nhập là đồ vintage mang tên tuổi của những thương hiệu phương Tây, tất nhiên giá không mềm nhưng thật hiếm hoi để tìm được những món đồ như vậy trong thời điểm này.
Tuy nhiên có 1 điểm trừ nhỏ là nơi này sẽ hấp dẫn hơn nếu có nhiều đồ hơn nữa.


* Attitude of the seller (Thái độ phục vụ): 9/10
When I arrived the owner couldn’t be there, but if you met a little girl and easy to talk with, sure that you have met her.

Khi tôi đến chỉ có một cậu bé trông hàng, chị chủ sức khoẻ không được tốt nên không có mặt, tuy nhiên nếu gặp một người nhỏ bé dễ chuyện với sự lọ mọ đặc trưng thì chắc là bạn đã gặp chị ý rồi đấy ;))


* Price (Giá cả): 8/10
For the price, price of items in Things are little higher than imported Chinese items sold in many shops in Hanoi today, but cheaper than designed items in general. For example, price for a wool sweater is between 400.000-500.000VND; for dresses about 700.000-1.400.000 VND; vintage bag (real leather) around 1.000.000 VND. If you want items with limited quantities and good quality, then perhaps you will be satisfied with what is spent.

Về giá cả, đồ ở Things giá cao hơn một chút so với đồ nhập Trung Quốc bán ở nhiều shop tại Hà Nội hiện nay, tuy nhiên lại rẻ hơn xét về đồ thiết kế. Ví dụ giá 1 chiếc áo len khoảng 400-500 ngàn, váy liền từ 700 đến 1 triệu 400 ngàn, túi da thật vintage tầm 1 triệu đồng. Nếu bạn muốn một món đồ với số lượng limited và chất lượng tốt thì có lẽ bạn sẽ hài lòng với những gì bỏ ra.

Photobucket

* PR and other activities (Quảng cáo và các hoạt động khác): 8,5/10
Things had sponsored a number of fashion editorials as well as a venue for events of young people who love fashion. Also new arrivals are updated on their Facebook to help customers easier to access. Perhaps we should expect more new coming events of this boutique.

Mới khai trương được 2 tháng nhưng Things cũng đã kịp tài trợ cho một số bài báo thời trang cũng như là địa điểm cho một số sự kiện của những người trẻ tuổi yêu thích thời trang. Ngoài ra hàng mới về cũng được update lên Facebook để khách hàng kịp nắm bắt. Có lẽ chúng ta nên chờ đón nhiều sự kiện mới update hình ảnh của cửa hàng này.


*Overall (Điểm bình quân):8.86/10

THINGS
* Vintage Clothing * Accessories * Handmade Things * Decoration * Drinks *
Add: 23 Hang Mam st, Hanoi.

* Nếu bạn muốn tôi viết review về cửa hàng của bạn (hiện tại là ở Hà Nội và tất nhiên là hoàn toàn miễn phí nhé), hãy email tới milkywayno13@gmail.com với nội dung: Tên và địa chỉ cửa hàng, số điện thoại của bạn, tôi sẽ ghé thăm một ngày gần nhất. Thanks!

LinkWithin

Related Posts with Thumbnails